豐碩 發表於 2013-1-23 21:34:18

【漢語大詞典●信用】

<P align=center>【漢語大詞典●信用】<p><br>
1.謂以誠信使用人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『左傳·宣公十二年』:“王曰:‘其君能下人,必能信用其民矣,庸可幾乎?’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.謂信任和委用。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『順宗實錄四』:“吾諫官也,不可令天子殺無罪之人,而信用姦臣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>陳天華『猛回頭』:“榮祿之外,還有那太監李連英,皇太后最信用他,最相好的。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.相信和采用。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『三國志·魏志·董卓傳』“悉發掘陵墓,取寶物”裴松之注引晉司馬彪『續漢書』:“『石苞室讖』,妖邪之書,豈可信用?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『二十年目睹之怪現狀』第五五回:“恰好這荀鷽樓是最信用西藥的。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.以能履行跟人約定的事情而取得的信任。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯迅『書信集·致李霽野』:“聽說未名社的信用,在上海幷不壞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>曹禺『日出』第四幕:“我們都是多年在外做事的人,我想,大事小事,人最低應該講點信用。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>沙汀『替身』:“深恐壞了信用,以后沒有人來投宿了。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.不需要提供物資保證,不立即支付現金,而憑信任所進行的。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>如:信用貸款;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
信用交易。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●信用】