【漢語大詞典●保愛】
<P align=center>【漢語大詞典●保愛】<p><br>保重自珍。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋曾鞏『回傅權書』:“荒隅之中,孤拙寡偶,欽企欽企。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>春暄。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>餘保愛保愛。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>不宣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明劉基『送胡生之定遠教諭任』詩:“努力愼保愛,勳名以爲期。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]