豐碩 發表於 2013-1-23 19:57:11

【漢語大詞典●保庸】

<P align=center>【漢語大詞典●保庸】<p><br>
1.酬賞有功之人,使之心安。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『周禮·天官·大宰』:“以八統詔王馭萬民……五曰保庸。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭玄注:“保庸,安有功者。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>賈公彦疏:“保,安也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
庸,功也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>有功者上下俱賞之以祿,使心安也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.亦作“保傭”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>受雇用的仆役。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·司馬相如列傳』:“相如身自著犢鼻褌,與保庸雜作,滌器於市中。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『方言』第三:“自關而東,陳、魏、宋、楚之間,保庸謂之甬。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·季布欒布列傳』“窮困,賃傭於齊,爲酒人保”裴駰集解引『漢書音義』:“酒家作保傭也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>可保信,故謂之保。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●保庸】