【漢語大詞典●保阿】
<P align=center>【漢語大詞典●保阿】<p><br>古代撫養教育貴族子女的婦女。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·李尋傳』:“唯陛下執乾剛之德,彊志守度,毋聽女謁邪臣之態。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>諸保阿乳母甘言悲辭之託,斷而勿聽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·皇后紀序』:“居有保阿之訓,動有環佩之響。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>李賢注引『列女傳』:“孝公使駟馬立車載姬。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>姬泣曰:‘妾聞妃下堂,必從傅母保阿,進退則鳴玉佩環;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
今立車無輧,非敢受命。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參見“保母”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]