【漢語大詞典●俚曲】
<P align=center>【漢語大詞典●俚曲】<p><br>1.通俗淺近的歌曲;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
民間歌曲。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇軾『集英殿秋宴教坊詞·小兒致語』:“詠舞雩於沂水,久樂聖時;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
唱『銅鞮』於漢濱,空慚俚曲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>金元好問『留別龍興汴禪師普照鑑禪師』詩:“俚曲只知無『白雪』,遺音誰謂有朱絲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸蒲松齡『聊齋志異·小二』:“是日給假不夜作,夫妻設肴酒,呼婢輩度俚曲爲笑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指文人模仿民間俗曲體裁所寫的作品。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>如蒲松齡有『聊齋俚曲』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]