【漢語大詞典●修筠】
<P align=center>【漢語大詞典●修筠】<p><br>修竹,長竹。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>筠,竹子的靑皮,借指竹子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元甘復『曉出西園由谷中歸』詩:“流水漂餘花,修筠度啼鳥。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]