【漢語大詞典●修蛾】
<P align=center>【漢語大詞典●修蛾】<p><br>修長的眉毛。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋柳永『尉遲杯』詞:“天然嫩臉修蛾,不假施朱描翠。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋晏殊『踏莎行』詞:“弱袂縈春,修蛾寫怨。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>秦箏寶柱頻移雁。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸珠泉居士『雪鴻小記補遺』:“余每於城陰放棹時,邂逅水亭,修蛾曼睩,貌乃秀韻非常。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參見“蛾眉”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]