豐碩 發表於 2013-1-23 11:39:47

【漢語大詞典●修理】

<P align=center>【漢語大詞典●修理】<p><br>
1.治理。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『管子·九守』:“聖人因之,故能掌之。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>因之修理,故能長久。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.謂治理得好,處理政務合宜。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『尹文子·大道下』:“農桑以時,倉廩充實,兵甲勁利,封疆修理,強國也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·薛宣傳』:“爲左馮翊,崇教養善,威德幷行,衆職修理,姦軌絶息。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋周煇『淸波別志』卷中:“大小詳要,莫不有敘,分職率屬,而萬事修理。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.操持;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
料理。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『百喩經·觀作甁喩』:“愚人亦爾,修理家務,不覺非常。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.特指烹調,整治飲食。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『太平廣記』卷三八五引唐牛僧孺『玄怪錄·崔紹』:“紹問:‘此是何魚?’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>家人曰:‘本買充廚膳,以郞君疾殛,不及修理。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐段成式『酉陽雜俎·酒食』:“每說物無不堪喫,唯在火候。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>善均五味,嘗取敗障泥胡祿,修理食之,其味極佳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.處置。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『敦煌變文集·舜子變文』:“緣人命致重,如何但修理他?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 有計但知說來,一任與娘子鞭恥。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.整治,使損壞的東西恢復原來的形狀、結構或功能等。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『東觀漢記·任延傳』:“延乃爲置水官吏,修理溝渠,皆蒙其利益。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐段安節『樂府雜錄·琵琶』:“鄭嘗彈小忽雷,偶以匙頭脫,送崇仁坊趙家修理。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『表忠觀碑』:“昔竇融以河西歸漢,光武詔右扶風修理其父祖墳塋,祠以太牢。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>曹禺『日出』第二幕:“上次修理房子的工錢,你扣下了么?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
7.整頓。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『孫子·形篇』:“昔之善戰者,先爲不可勝,以待敵之可勝。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三國魏曹操注:“自修理以待敵之虛懈也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
8.訓練;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
演習。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·皇甫嵩傳』:“詔勑州郡修理攻守,簡練器械。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
9.撰寫。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸王韜『甕牖餘談·賊中悍酋記』:“其姪曰釗揚,奇醜,而性奸刻,識之無,爲洪逆修理僞詔書。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
10.修剪梳理。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>周而復『上海的早晨』第一部一:“頭上沒有一根白發,修理得很整齊,油光發亮。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●修理】