【漢語大詞典●便蕃】
<P align=center>【漢語大詞典●便蕃】<p><br>亦作“便煩”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>亦作“便繁”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頻繁;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
屢次。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『左傳·襄公十一年』:“樂只君子,福祿攸同,便蕃左右,亦是帥從。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>杜預注:“便蕃,數也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>言遠人相帥來服從,便蕃然在左右。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『晉書·庾亮傳』:“階緣戚屬,累忝非服……遂隨牒展轉,便煩顯任。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『南史·顧協傳』:“自爲近臣,便繁幾密,每有述製,敕前示協,時輩榮之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『舊唐書·裴度傳』:“況累承寵命,亦爲便蕃,前後三度,已行此禮。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋王禹偁『三黜賦』:“叨四入掖垣,何寵祿之便蕃。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]