豐碩 發表於 2013-1-23 10:51:26

【漢語大詞典●便便】

<P align=center>【漢語大詞典●便便】<p><br>
1.形容言語明白流暢。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『論語·鄕黨』:“其在宗廟朝廷,便便言,唯謹爾。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸李漁『閑情偶記·詞曲·減頭緒』:“三尺童子觀演此劇,皆能了了於心,便便於口。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.形容巧言利口,擅長辭令。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐孫樵『逐痁鬼文』:“愉愉便便,阿意奉歡,死而有靈,是爲諂鬼。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『舊唐書·文苑傳下·唐次』:“蓋謂似信而詐,似忠而非,便便可以動心,捷捷可以亂德。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.腹部肥滿貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·文苑傳上·邊韶』:“韶口辯,曾晝日假臥,弟子私謿之曰:‘邊孝先,腹便便。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>嬾讀書,但欲眠。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>韶潛聞之,應時對曰:‘邊爲姓,孝爲字。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>腹便便,五經笥。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『養吉齋餘錄』卷十引南宋朱翌『轎中坐睡』詩:“鼻間眞栩栩,腹外亦便便。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元張可久『沉醉東風·幽居』曲之一:“遠是非,絶名利,腹便便午窗酣睡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郭沫若『不讀書好求甚解』:“然而萬民的膏脂僅僅填滿了幾個便便大腹者的私囊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.形容治理有序。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>便,通“平”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·張釋之馮唐列傳論』:“『書』曰:‘不偏不黨,王道蕩蕩;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
不黨不偏,王道便便。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>今本『書·洪範』作“王道平平”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●便便】