【漢語大詞典●依隨】
<P align=center>【漢語大詞典●依隨】<p><br>1.視某一事物的情況而轉移。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·西羌傳序』:“<西羌>所居無常,依隨水草。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.順從,聽從。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋柳永『駐馬聽』詞:“鳳枕鸞帷。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>二三載,如魚似水相知。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>良天好景,深憐多愛,無非盡意依隨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『再生緣』第五七回:“國丈亭山忙立起,說了聲,‘老師言語要依隨’。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.跟隨;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
在旁邊追隨。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『太平廣記』卷一九六引唐薛用弱『集異記·賈人妻』:“偶與美婦人同路,或前或後依隨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]