豐碩 發表於 2013-1-22 17:38:01

【漢語大詞典●依稀】

<P align=center>【漢語大詞典●依稀】<p><br>
亦作“依希”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>亦作“依俙”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.隱約;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
不淸晰。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝宋謝靈運『行田登海口盤嶼山』詩:“依稀採菱歌,彷彿含嚬容。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝梁劉勰『文心雕龍·指瑕』:“字以訓正,義以理宣,而晉末篇章,依希其旨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋梅堯臣『至和元年四月二十日夜夢覺而錄之』詩:“滉朗天開雲霧閣,依稀身在鳳皇池。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸蒲松齡『聊齋志異·褚生』:“題句猶存,而淡墨依稀,若將磨滅。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>瞿秋白『赤都心史』一:“渴澀的歌喉,早就瀾漫沉吟,醉囈依稀。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.相像;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
類似。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『魏書·劉昶傳』:“故令班鏡九流,淸一朝軌,使千載之後,我得髣像唐虞,卿等依俙元、凱。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋田錫『貽宋小著書』:“爲文爲詩,爲銘爲頌,爲箴爲贊,爲賦爲歌,氤氳吻合,心與言會,任其或類於韓,或肖於柳,或依稀於元白,或髣髴於李杜。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.少許;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
微少。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐黃滔『祭陳先輩』:“謹以依稀蔬果,一二精誠,願冥符於肹蠁,申永訣於幽明。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯迅『南腔北調集·小品文的危機』:“他是收集‘小擺設’的名人,臨末還有依稀的感喟。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●依稀】