【漢語大詞典●依倚】
<P align=center>【漢語大詞典●依倚】<p><br>倚靠;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
依傍。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢王充『論衡·論死』:“秋氣爲呻鳴之變,自有所爲。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>依倚死骨之側,人則謂之骨尙有知,呻鳴於野。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐張籍『征婦怨』詩:“婦人依倚子與夫,同居貧賤心亦舒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸孫枝蔚『歸來』詩:“依倚諸有位,不如爲農商。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]