豐碩 發表於 2013-1-22 17:18:23

【漢語大詞典●侈靡】

<P align=center>【漢語大詞典●侈靡】<p><br>
1.奢侈浪費。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『呂氏春秋·節喪』:“侈靡者以爲榮,儉節者以爲陋。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸兪樾『茶香室從鈔·團』:“王定保『摭言』云,曲江大會,比爲下第舉人,其筵席簡率,爾來漸加侈靡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.奢華。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·地理志下』:“列侯貴人車服僭上,衆庶放效,羞不相及,嫁取尤崇侈靡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『舊唐書·蕭復傳』:“少秉淸操,其群從兄弟,競飾輿馬,以侈靡相尙。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋周煇『淸波雜志』卷四:“茶器極精緻,工直之厚,等所用白金之數,士大夫家多有之,寘几案間,但知以侈靡相夸,初不常用也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『續資治通鑑·宋太祖開寶五年』:“鋹所居棟宇,皆飾以玳瑁珠翠,窮極侈靡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明楊愼『黃母聶太夫人墓志銘』:“性仁慈,明淑,儉勤,敬愼,弗好侈靡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.奢侈靡爛。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『戰國策·楚策四』:“專淫逸侈靡,不顧國政,郢都必危矣!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·匡衡傳』:“今天下俗貪財賤義,好聲色,上侈靡,廉恥之節薄,淫辟之意縱。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李白『大獵賦』:“以孟冬十月,大獵於秦,亦將曜威講武,掃天蕩野,豈荒淫侈靡,非三驅之意耶?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.中國古代的一種經濟學說,主張大量消費以促進大量生產,來繁榮社會經濟。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『管子·侈靡』:“興時化若何?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 莫善於侈靡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郭沫若『奴隸制時代·<侈靡篇>的硏究』:“『侈靡篇』基本上是一篇經濟論文。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>就如它的題目‘侈靡’二字所表示的一樣,它主張大量消費,大量生產;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
大量興工,大量就業。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●侈靡】