【漢語大詞典●侈離】
<P align=center>【漢語大詞典●侈離】<p><br>恣肆乖離。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『荀子·王霸』:“四方之國,有侈離之德則必滅。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>楊倞注:“侈,奢侈;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
離,乖離。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>皆謂不遵法度。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>一說,侈亦離也,爲“誃”之借字。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>侈離,猶言叛離。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參閱淸王念孫『讀書雜志·荀子四』、梁啟雄『荀子簡釋·王霸』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]