【漢語大詞典●侈忲】
<P align=center>【漢語大詞典●侈忲】<p><br>同“侈泰”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
1.奢侈無度。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『晉書·何曾傳』:“劉毅等數劾奏曾侈忲無度,帝以其重臣,一無所問。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南唐史虛白『釣磯立談·韓熙載』:“慷慨有才學……家故富豪,頗好侈忲,不爲烈祖所禮。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.驕縱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『晉書·劉胤傳』:“江州,國之南藩,要害之地,而胤以侈忲之性,臥而對之,不有外變,必有內患。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『新唐書·楊憑傳』:“性簡慠,接下脫略,人多怨之。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>在二鎮尤侈忲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]