【漢語大詞典●佩觿】
<P align=center>【漢語大詞典●佩觿】<p><br>亦作“佩觹”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>亦作“佩觽”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
1.佩戴牙錐。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>觿,象骨制成的解繩結的角錐。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>亦用爲飾物。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>佩觿,表示已成年,具有才干。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『詩·衛風·芄蘭』:“芄蘭之支,童子佩觿。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>毛傳:“觿所以解結,成人之佩也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢劉向『說苑·脩文』:“能治煩決亂者佩觿,能射御者佩韘。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐元稹『王悅昭武校尉行左千牛備身』:“佩觹有趨蹌之美,釋褐參待從之榮。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.佩帶的牙錐。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]