【漢語大詞典●佩筆】
<P align=center>【漢語大詞典●佩筆】<p><br>1.古代一種佩掛在腰帶上的毛筆。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『舊唐書·李彦芳傳』:“其佩筆尙堪書,金裝木匣,製作精巧。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『新唐書·李彦芳傳』:“其舊物有佩筆,以木爲管弢,刻金其上,別爲環以限其間,筆尙可用也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.佩帶毛筆。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>猶言懷筆。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸曹寅『雨夕偶懷桐皋僧』詩:“晩衙鼓鼕鼕,簿牒淸擾擾。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>佩筆二十年,畫字苦不了。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]