【漢語大詞典●佻脫】
<P align=center>【漢語大詞典●佻脫】<p><br>1.輕謾。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『世說新語·文學』“今小品猶存”劉孝標注引晉裴啟『語林』:“己所不解,上人未必能通;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
縱復服從,亦名不益高。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>若佻脫不合,便喪十年所保。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.輕薄而活躍。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸蒲松齡『聊齋志異·臙脂』:“對戶龐姓之妻王氏,佻脫善謔,女閨中談友也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]