豐碩 發表於 2013-1-22 15:25:14

【漢語大詞典●供奉】

<P align=center>【漢語大詞典●供奉】<p><br>
1.特指貢獻給帝王。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋曾慥『高齋漫錄』:“今人祕色磁器,世言錢氏有國日,越州燒進爲供奉之物;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
不得臣庶用之,故云祕色。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.泛指奉獻。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>雨塵子『近世歐人三大主義』:“庚子以後,年賦數千萬於外人,吾之民任政府之供奉,不過問也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.侍奉,伺候。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『南史·后妃傳上·宋孝武昭路太后』:“初,明帝少失所生,爲太后所攝養,撫愛甚篤。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>及即位,供奉禮儀,不異舊日。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明何良俊『四友齋叢說·經』:“楊文定公之子上京師,沿途官司供奉甚至。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『紅樓夢』第一○三回:“倘荷不棄,京寓甚近,學生當得供奉,得以朝夕聆教。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.特指以某種技藝或姿色侍奉帝王。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐封演『封氏聞見記·貢舉』:“李右相在廟堂,進士王如泚者,妻公女,以伎術供奉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元白朴『梧桐雨』第三折:“國忠謀反,貴妃不宜供奉,願陛下割恩正法!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>況周頤『蕙風詞話』續編卷二:“楊娃亦稱楊妹子,宋寧宗恭聖皇后妹,以藝文供奉內廷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.指以某種技藝侍奉帝王的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『壇經·行由品』:“擬請供奉盧珍畫『楞伽經』變相及五祖血脈圖,流傳供養。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐王建『老人歌』:“如今供奉多新意,錯唱當時一半聲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『紅樓夢』第四二回:“賈母見他穿著六品服色,便知是御醫了,含笑問:‘供奉好?’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯迅『花邊文學·略論梅蘭芳及其他上』:“<梅蘭芳>不是皇家的供奉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.祭祀神佛、祖先。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋袁褧『楓窗小牘』卷上:“山之西北有老君洞,爲供奉道像之所。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『西湖佳話·六朝才跡』:“百姓感他恩德,人人垂淚,甚至人家俱畫像供奉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>李健吾『雨中登泰山』:“這里供奉著七尊塑像,正面當中是呂洞賓。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
7.指擺設供品。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>柯岩『奇異的書簡·在澄藍碧綠之間』:“即使在日本軍國主義侵華時期……幾位老人,也年年帶著孩子悄悄前來,爲聶耳碑灑掃祭奠,供奉鮮花。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
8.職官名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐初設侍御史內供奉、殿中侍御史內供奉;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
唐玄宗時有翰林供奉,專備應制。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋時設東、西頭供奉官,爲武職階官,內東、西頭供奉官,爲宦官階官;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
均用表品級,無實際職掌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸代稱南書房行走爲內廷供奉。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『董公行狀』:“拜殿中侍御史內供奉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『再和曾子開從駕』詩之二:“供奉淸班非老處,會稽何日乞方回?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『續資治通鑑·元明宗天曆二年』:“大都立奎章閣學士院,秩正三品……又置承制、供奉各一員。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●供奉】