豐碩 發表於 2013-1-22 15:18:40

【漢語大詞典●侍讀】

<P align=center>【漢語大詞典●侍讀】<p><br>
1.陪侍帝王讀書論學或爲皇子等授書講學。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋高承『事物紀原·法從淸望·侍讀』:“唐明皇開元三年七月,敕每讀史籍中有闕,宜選耆儒博碩一人,每日侍讀。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>故馬懷素褚元量更日入直,此侍讀之始也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸潘榮陛『<帝京歲時紀勝>序』:“如班令史之侍讀禁中而作『白虎通』,蔡邕之校漢典而作『獨斷』是也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸葉廷琯『吹網錄·立忠王璵爲太子』:“蓋昭成方娠,說侍讀東宮,知其異事。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.古代官名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>爲帝王、皇子講學之官。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>其職務與侍讀學士略同,然級別較其爲低。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋有翰林侍讀之官,明淸沿置翰林院侍讀。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>亦作爲侍讀學士之省稱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『順宗實錄一』:“上在東宮嘗與諸侍讀幷叔文論政。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋陸遊『老學庵筆記』卷八:“先君讀山谷『乞貓詩』,歎甚妙。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晁以道侍讀在坐。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『儒林外史』第三四回:“遲衡山道:‘是那位高老先生?’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>季葦蕭道:‘是六合的現任翰林院侍讀。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“侍讀學士”、“侍讀博士”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.古代官名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南北朝唐宋諸王屬官,有侍讀,侍講。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>北齊顏之推『顏氏家訓·音辭』:“梁世有一侯,嘗對元帝飲謔,自陳‘癡鈍’,乃成‘颸段’……元帝手教諸子侍讀,以此爲誡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.古代官名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸代內閣所置官。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>掌勘對本章、檢校簽票。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見『淸通志·職官一』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●侍讀】