豐碩 發表於 2013-1-22 15:13:01

【漢語大詞典●侍御】

<P align=center>【漢語大詞典●侍御】<p><br>
1.侍奉(君王)。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『書·冏命』:“今予命汝作大正,正於群僕侍御之臣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·樂毅列傳』:“今足下使人數之以罪,臣恐侍御者不察先王之所以畜幸臣之理,又不白臣之所以事先王之心,故敢以書對。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇轍『梁惟簡供備庫使誥』:“朕惟崇慶,日總萬機,號令所至,澤遍海內。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>況其左右侍御之臣,朝夕執事之勞,而有不被其賜者乎?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『醒世恒言·李玉英獄中訟冤』:“禮部官見了玉英這個容儀,已是萬分好了。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>但祇年紀幼小,恐不諳侍御,發回寧家。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.侍奉君王的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『書·冏命』:“昔在文武,聰明齊聖。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>小大之臣,咸懷忠良,其侍御僕從,罔匪正人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔傳:“小臣皆良,僕役皆正。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『列子·周穆王』:“既寤,所坐猶嚮者之處,侍御猶嚮者之人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.指帝王的侍姬。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『公羊傳·僖公二年』:“獻公朝諸大夫而問焉,曰:‘寡人夜者寢而不寐,其意也何?’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>諸大夫有進對者曰:‘寢不安與,其諸侍御有不在側者與?’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>獻公不應。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸李漁『玉搔頭·情試』:“陛下的心事,臣等盡知,不過爲皇嗣未生,東宮暫缺,故此要博選嬪妃,以充侍御耳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.泛指婢妾。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·外戚傳上·孝昭上官皇后』:“安醉則裸行內,與後母及父諸良人、侍御皆亂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>顏師古注:“良人謂妾也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>侍御則兼婢矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.爲尊者御車。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『孔子家語·觀周』:“公曰:‘諾。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>與孔子車一乘,馬二疋,豎子侍御。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.唐代稱殿中侍御史、監察御史爲侍御。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>后世因沿襲此稱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李白有『贈韋侍御黃裳』詩。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>王琦注引『因話錄』:“御史台三院,一曰台院,其僚曰侍御史,衆呼爲端公;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
二曰殿院,其僚曰殿中侍御史,衆呼爲侍御;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
三曰察院,其僚曰監察御忠,衆呼亦曰侍御。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明車璽『<河汾諸老詩集>序』:“侍御沁水李公叔淵企仰鄕賢。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『花月痕』第二回:“一路蕭蕭疎疎,落起細雨來。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>同行一爲謝小林侍御,一爲鄭仲池太史。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
7.指專供帝王食用的極精細的米糧。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『詩·大雅·召旻』“彼疏斯粺”漢鄭玄箋:“米之率,糲十,粺九,鑿八,侍御七。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔穎達疏:“其術在『九章·粟米之法』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>彼云:‘粟率五十,糲米三十,粺二十七,鑿二十四,御二十一。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>言粟五升,爲糲米三升。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>以下則米漸細,故數益少。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>四種之米,皆以三約之,得此數也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸袁枚『隨園隨筆·摘注論語』:“王所食也,米至侍御而細極矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●侍御】