豐碩 發表於 2013-1-22 15:05:22

【漢語大詞典●侍郞】

<P align=center>【漢語大詞典●侍郞】<p><br>
1.古代官名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>秦漢郞中令的屬官之一。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·百官公卿表上』:“郞中令,秦官,掌官殿掖門戶,有丞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>武帝太初元年更名光祿勳。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>屬官有大夫、郞、謁者……郞掌守門戶,出充車騎、有議郞、中郞、侍郞、郞中,皆無員,多至千人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·百官志二』:“五官侍郞,比四百石。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>本注曰:無員……凡郞官皆主更直執戟,宿衛諸殿門,出充車騎。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸趙翼『陔餘叢考·侍郞郞中』:“葢本執兵侍衛者。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>侍郞之官,至漢始有。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.古代官名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢制,郞官入臺省,三年后稱侍郞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>隋唐以后,中書、門下及尙書省所屬各部皆以侍郞爲長官之副。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>至淸雍正時,遞升至正二品,與尙書同爲各部的堂官。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·百官志三』:“侍郞三十六人,四百石……主作文書起草。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>劉昭注引蔡質『漢儀』:“尙書郞初從三署詣臺試,初上臺稱守尙書郞,中歲滿稱尙書郞,三年稱侍郞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『贈刑部馬侍郞』詩:“紅旗照海壓南荒,徵入中臺作侍郞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『宋史·胡銓傳』:“近者禮部侍郞曾開等引古誼以折之,檜乃厲聲責曰:‘侍郞知故事,我獨不知!’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭觀應『盛世危言·書吏』:“自大學士、尙書、侍郞及百司尹,唯諾成風,皆聽命於書吏。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.古代官名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉制,諸王國皆置侍郞,大國四人,小國二人,專司贊相及通傳教令。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●侍郞】