豐碩 發表於 2013-1-22 14:58:55

【漢語大詞典●侍】

<P align=center>【漢語大詞典●侍】<p><br>
①[shìㄕˋ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
[『廣韻』時吏切,去志,禪。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
“寺”的今字。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.陪從或伺候尊長、主人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『左傳·襄公十四年』:“師曠侍於晉侯。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『論語·公冶長』:“顔淵、季路侍。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>子曰:‘盍各言爾志!’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『毛穎傳』:“上親決事,以衡石自程,雖宮人不得立左右,獨穎與執燭者常侍,上休方罷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋洪邁『夷堅乙志·張夫人婢』:“有小婢常侍左右,每出必從。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.奉養;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
贍養。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『呂氏春秋·異用』:“仁人之得飴,以養疾侍老也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>高誘注:“侍亦養也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『貞曜先生墓志銘』:“間四年,又命來選爲溧陽尉,迎侍溧上。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『紅樓夢』第四回:“<李紈>惟知侍親養子。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.特指進諫,進言。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·趙世家』:“牛畜侍烈侯以仁義,約以王道,烈侯逌然。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明日,荀欣侍以選練舉賢,任官使能。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明日,徐越侍以節財儉用,察度功德。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.侍妾;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
侍女。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『新唐書·李玨傳』:“早喪妻,不置妾侍……淮南人德之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明黃瑜『雙槐歲鈔·孝穆誕聖』:“今聖上皇帝誕焉,皇妣乳少,太監張敏使女侍以粉餌哺之彌月。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸兪正燮『癸巳類稿·韓文靖公事輯』:“第側建橫窗,絡以絲繩,爲姬侍窺覘之地。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.泛指侍奉隨從者。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>如:近侍。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.司,掌管。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『墨子·號令』:“吏卒侍大門中者,曹無過二人……擅離署,戮。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“侍漁”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
7.通“恃”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
.通“待”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『儀禮·士昏禮』:“媵侍於戶外,呼則聞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>賈公彦疏:“供承夫婦者以女爲主,故使媵待於戶外也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>楊樹達『積微居小學金石論叢·之部古韻證』:“鄭注云‘今文侍作待’……按侍待古音同,故通作。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>馬王堆漢墓帛書『戰國縱橫家書·蘇秦使盛慶獻於燕王章』:“臣止子勺(趙)而侍(待)其魚肉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>待其魚肉,猶言任人宰割。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
.姓。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸紀昀『閱微草堂筆記·姑妄聽之二』“侍鷺川言·‘有賈於淮上者,偶行曲巷’”原注::“侍氏未詳所出,疑本侍其氏,明洪武中,凡復姓皆令去一字,因爲侍氏也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●侍】