豐碩 發表於 2013-1-22 14:56:55

【漢語大詞典●佳麗】

<P align=center>【漢語大詞典●佳麗】<p><br>
1.俊美;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
秀麗。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『楚辭·九章·抽思』:“好姱佳麗兮,牉獨處此異域。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>王逸注:“容貌說美,有俊德也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三國魏曹植『贈丁儀王粲』詩:“壯哉帝王居,佳麗殊百城。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐牛僧孺『玄怪錄·郭元振』:“泣者乃出,年可十七八,而甚佳麗。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元戴善夫『風光好』第一折:“江南自古稱佳麗,何必區區說大唐。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭伯奇『最初之課』:“他心中正自有無限的愉快;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
那更堪風物佳麗,越使他陶醉了。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.美女。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉陸云『爲顧彦光贈婦』詩之一:“佳麗良可美,衰賤焉足紀。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐白居易『長恨歌』:“後宮佳麗三千人,三千寵愛在一身。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋柳永『尉遲杯』詞:“寵佳麗,算九衢紅粉難比。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>金董解元『西廂記諸宮調』卷一:“適來佳麗,是崔相國的女孩兒,十六七,小字喚鶯鶯。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸納蘭性德『齊天樂·洗妝台懷古』詞:“六宮佳麗誰曾見,層臺尙臨芳渚。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●佳麗】