【漢語大詞典●來辟】
<P align=center>【漢語大詞典●來辟】<p><br>1.來王,來朝。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『詩·商頌·殷武』:“歲事來辟,勿予禍適。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>毛傳:“辟,君。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>適,過也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>鄭玄箋:“來辟,猶來王也……以歲時來朝覲於我殷王者,勿罪過與之禍適。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參見“來王”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.后世君王。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·張衡傳』:“仲尼不過,故論『六經』以俟來辟,恥一物之不知,有事之無範。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>李賢注:“辟,君也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『公羊傳』曰,孔子制『春秋』,以俟後聖也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]