【漢語大詞典●佇聞】
<P align=center>【漢語大詞典●佇聞】<p><br>肅立恭聽;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
敬聞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>用爲敬詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁任昉『天監三年策秀才文』之一:“斯理何從,佇聞良說。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐岑參『送顏評事入京』詩:“佇聞明主用,豈負靑雲姿。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋秦觀『代何提舉賀范樞密啟』:“入參臺省,佇聞折檻之風。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『淸史稿·睿宗親王多爾兗傳』:“敬布腹心,佇聞明教。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]