【漢語大詞典●位次】
<P align=center>【漢語大詞典●位次】<p><br>1.指官位等級。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·陳丞相世家』:“於是孝文帝乃以絳侯勃爲右丞相,位次第一;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
平徙爲左丞相,位次第二。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·梁統傳』:“謀共立帥。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>初以位次,咸共推統。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.依次排定的位置。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢荀悅『漢紀·高后紀』:“二年春,正月,詔班序列侯、功臣位次,藏於高廟,世世勿絶嗣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『二刻拍案驚奇』卷十七:“走到堂中,站了位次,拜見了聞參將。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>夏丏尊葉聖陶『文心』五:“書架上的書都經枚叔親手安排,大約依照門類順次分別安放,每書都有一定的位次的。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.謂所在位置。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋梅堯臣『夢登河漢』詩:“位次稍能辯,羅列爭光芒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]