【漢語大詞典●住著】
<P align=center>【漢語大詞典●住著】<p><br>1.佛教語。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>猶執著。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐希運『黃檗斷際禪師宛陵錄』:“如今但一切時中行住坐臥,但學無心……亦無住著,終日任運騰騰,如癡人相似。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元傅若金『送云間師遊浙』詩:“亦知無住著,隨處得安心。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.謂拘管羈絆。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐元稹『估客樂』詩:“估客無住著,有利身即行。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.猶言停一停。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明柯丹邱『荊釵記·疑會』:“住著,實是請喫酒的麽?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]