豐碩 發表於 2013-1-21 23:42:11

【漢語大詞典●低顔】

<P align=center>【漢語大詞典●低顔】<p><br>
1.猶低頭。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>頹喪貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>五代劉兼『晩樓寓懷』詩:“劉毅暫貧雖壯志,馮唐將老自低顔。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>無言獨對秋風立,擬把朝簪換釣竿。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸龔自珍『洞仙歌』詞:“又七載低顔軟塵紅,向金馬詞場,訊他榮悴。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.猶低頭。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>謙遜貌;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
恭順貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『上水遣懷』詩:“低顔下邑地,故人知善誘。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『寄三學士』詩:“逾嶺到所任,低顔奉君侯。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.猶低頭。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>阿諛奉承貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸唐孫華『狎客』詩:“或時事僮隸,低顔結歡欣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●低顔】