豐碩 發表於 2013-1-21 17:21:18

【漢語大詞典●低首】

<P align=center>【漢語大詞典●低首】<p><br>
1.低頭。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>恭順貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·平準書』:“而富商大賈或蹛財役貧,轉轂百數,廢居居邑,封君皆低首仰給。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐柳宗元『段太尉逸事狀』:“太尉爲人姁姁,常低首拱手行步,言氣卑弱,未嘗以色待物。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.低頭。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>羞愧貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明張萱『疑耀·三十六奉朝請』:“陶宏景與從兄書:仕宦四十左右,作尙書郞……余今將五十矣,始作尙書郞,仰望古人,殊爲低首。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.低頭。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>折服貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸袁枚『隨園詩話』卷五十:“有婦人女子,村氓淺學,偶有一二句,雖李、杜復生,必爲低首者。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.低頭。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>亦指佩服。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸陳康祺『郞潛紀聞』卷十二:“此老生平著述,全是一時火氣,不許今人低首古人,何嘗爲解經講學起見。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●低首】