豐碩 發表於 2013-1-21 17:18:06

【漢語大詞典●低亞】

<P align=center>【漢語大詞典●低亞】<p><br>
1.低垂。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>亞,低壓。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋孫浩然『離亭燕』詞:“天際客帆高掛,煙外酒旗低亞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元王實甫『西廂記』第三本第三折:“良夜迢迢,閑庭寂靜,花枝低亞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸陳維崧『河傳·黃薔薇』詞:“櫻桃已謝,牡丹開罷,薔薇滿榭。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>夕陽漫漫,一架低亞,檀痕汙粉帕。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯迅『野草·秋夜』:“有幾枝還低亞著,護定他從打棗的竿梢所得的皮傷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.謂不穩妥,不愼重。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明湯顯祖『紫釵記·哭收釵燕』:“燈影裏挑心非正大,墜釵兒納采眞低亞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>就裏有些怕,易相交必定意情雜,容易撇人下。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.低啞,聲音低而澀滯嘶啞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明陳汝元『金蓮記·捷報』:“更愁聞百花深處,鶯聲低亞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●低亞】