豐碩 發表於 2013-1-21 17:13:10

【漢語大詞典●低】

<P align=center>【漢語大詞典●低】<p><br>
①[dīㄉㄧ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
[『廣韻』都溪切,平齊,端。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
亦作“仾”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.與“高”相對。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>謂由下至上距離小。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐白居易『和劉郞中學士〈題集賢閣〉』詩:“傍聞大內笙歌近,下視諸司屋舍低。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸吳嘉紀『絕句』:“白頭竈戶低草房,六月煎鹽烈火旁。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>老舍『龍須溝』第一幕:“南邊中間是這個小雜院的大門,又低又窄。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指低下之處。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>北周庾信『同顏大夫初晴』詩:“濕花飛未遠,陰雪歛向低。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.向下;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
向下垂。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢王逸『九思·怨上』:“大火兮西睨,攝提兮運低。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>原注:“大火西流,攝提運下。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝齊謝朓『詠風』詩:“垂楊低復舉,新萍合且離。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李端『代棄婦答賈客』詩:“鳴環動珮恩無盡,掩袖低巾淚不流。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>茅盾『右第二章』一:“李先生低下頭去,把一只手掌在大腿上一來一回的摩擦。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.指使向下,放低。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.低於。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐孟浩然『宿建德江』詩:“野曠天低樹,江淸月近人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.低下。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>指身份地位、才能見識等。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李白『登黃山淩歊台送族弟溧陽尉濟充汎舟赴華陰』詩:“空手無壯士,窮居使人低。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>老舍『四世同堂』十:“雖然我是個老娘們,我的見識可不比你們男人低!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>沈從文『從文自傳·我上許多課仍然不放下那一本大書』:“我從那方面學會了不少下流野話,和賭博術語,在親戚中身份似乎也就低了些。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
7.謂質量差。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『儒林外史』第六回:“老爹給了他二錢四分低銀子,又還扣了他二分戥頭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
8.壞,惡劣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『醒世姻緣傳』第八四回:“我叫那低狗攮的沒處去使低去!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“低人”、“低物”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
.聲音小。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐司空圖『歌者』詩之二:“玉樹花飄鳳失棲,一聲初壓管弦低。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>茅盾『色盲』一:“趙女士的聲音很低,象是對自己說。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
10.低廉,便宜。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『金橙徑』詩:“金橙縱復里人知,不見鱸魚價自低。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>丁玲『韋護』第一章七:“她說她想到北京進女師大去,那里學費低。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
11.低落,消沉。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>如:試驗失敗以后,他的情緒一直很低。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
12.駐屯。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『文選·宋玉〈招魂〉』:“軒輬既低,步騎羅些。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>王逸注:“低,屯也……言官屬之車,既已屯止,步騎士衆,羅列之陳,竢須君命。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
13.見“低回”、“低遲”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●低】