豐碩 發表於 2013-1-21 17:11:55

【漢語大詞典●伶俐】

<P align=center>【漢語大詞典●伶俐】<p><br>
亦作“伶利”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.機靈;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
靈活。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『朱子語類』卷三二:“仁,只似而今重厚底人;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
知,似今伶利底人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『水滸傳』第四九回:“原來這樂和是一個聰明伶俐的人,諸般樂品,盡皆曉得,學著便會。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>周而復『上海的早晨』第一部八:“心里却喜歡她的活潑伶俐。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.輕盈;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
輕巧。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『天雨花』第十一回:“我看你淸淸秀秀,伶俐身材,不知你可會些甚麽本事?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>茅盾『追求』三:“病房外,看護婦的伶俐的腳音,時遠時近地閣閣地響著。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.爽快;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
干脆。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元關漢卿『五侯宴』第二折:“若是我無你箇孩兒伶俐些,那其間方得寧貼。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明湯顯祖『紫釵記·劍合釵圓』:“要你兩頭迴避,不如死一頭伶俐。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯迅『三閑集·我和<雨絲>的始終』:“譚正璧先生有一句用我的小說的名目,來批評我的作品的經過的極伶俐而省事的話道:‘魯迅始於“呐喊”而終於“徬徨”。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.正當;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
淸楚;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
干淨。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>用於否定形式。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元馬致遠『黃粱夢』第二折:“我和魏尙書的兒子魏舍,有些不伶俐的勾當。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『二刻拍案驚奇』卷十五:“疑的是婦人家沒志行,敢怕獨自個一個時候極了,做下了些不伶俐的勾當。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●伶俐】