【漢語大詞典●伯通】
<P align=center>【漢語大詞典●伯通】<p><br>1.指漢吳郡富豪皋伯通。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·逸民傳·梁鴻』:“遂至吳,依大家皋伯通,居廡下,爲人賃舂。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>每歸,妻爲具食,不敢於鴻前仰視,舉案齊眉。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>伯通察而異之,曰:‘彼傭能使其妻敬之如此,非凡人也。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>乃方舍之於家。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.借指居停主人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁沈約『郊居賦』:“乍容身於白社,亦寄孥於伯通。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]