豐碩 發表於 2013-1-21 16:51:46

【漢語大詞典●伯奇】

<P align=center>【漢語大詞典●伯奇】<p><br>
1.古代孝子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>相傳爲周宣王時重臣尹吉甫長子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>母死,后母欲立其子伯封為太子,乃譖伯奇,吉甫怒,放伯奇於野。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>伯奇“編水荷而衣之,采蘋花而食之”,淸朝履霜,自傷無罪而見放逐,乃作琴曲『履霜操』以述懷。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>吉甫感悟,遂求伯奇,射殺后妻。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>見『初學記』卷二引漢蔡邕『琴操·履霜操』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·諸葛豊傳』:“臣聞伯奇孝而棄於親,子胥忠而誅於君。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·馮參傳贊』:“讒邪交亂:貞良被害,自古而然。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>故伯奇放流,孟子宮刑,申生雉經,屈原赴湘。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.古代舉行驅除疫鬼的大儺儀式中的神人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●伯奇】