【漢語大詞典●伯牙琴】
<P align=center>【漢語大詞典●伯牙琴】<p><br>1.相傳伯牙操琴,琴聲高妙,唯鍾子期知音。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>子期死,知音難覓,伯牙遂破琴絕弦,終身不復鼓琴。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>見『呂氏春秋·本味』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>后因以“伯牙琴”用爲痛悼知音惜其難遇之典。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐羅隱『重過隨州憶故兵部李侍郞思知因抒長句』:“莊周高論伯牙琴,閒夜思量淚滿襟。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>四海共誰言近事?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 九原從此負初心。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.喩指能奏出妙曲的琴。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸魏源『布水台下同僧觀瀑』詩:“惜無伯牙琴,來寫成連旨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>亦省作“伯琴”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐寒山『三字詩』之四:“泉聲響,撫伯琴。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>有子期,辨此音。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]