【漢語大詞典●作禮】
<P align=center>【漢語大詞典●作禮】<p><br>舉手施禮;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
行禮。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁簡文帝『六根懺文』:“懺悔已竟,誠心作禮。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋陸遊『老學庵筆記』卷三:“<法一>叱之曰:‘與汝共學了生死大事,乃眷眷此物耶!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 我適已爲汝投之江流矣。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>杲(宗杲)展坐具作禮而行。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『初刻拍案驚奇』卷四:“十一娘與二女童作禮而還。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>曹禺『王昭君』第三幕:“呼韓邪與王昭君相對緩緩作禮。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]