【漢語大詞典●作氣】
<P align=center>【漢語大詞典●作氣】<p><br>1.振作勇氣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『左傳·莊公十年』:“夫戰,勇氣也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>一鼓作氣,再而衰,三而竭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐陳子昂『爲建安王誓眾詞』:“鼓以作氣,旗以應機。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸顧炎武『上吳侍郞暘』詩:“作氣須先鼓,爭雄必上遊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指壯大氣勢。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋范成大『吳船錄』卷下:“但支港通諸小湖,故爲盜區,客舟非結伴作氣不可行。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.猶言爭氣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『金甁梅詞話』第二一回:“作氣不作氣,休對我說。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]