【漢語大詞典●作邑】
<P align=center>【漢語大詞典●作邑】<p><br>1.謂建筑都城。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『詩·大雅·文王有聲』:“文王受命,有此武功。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>既伐於崇,作邑於豊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>鄭玄箋:“作邑者,徙都於豊,以應天命。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『詩·大雅·文王有聲』“鎬京辟廱”毛傳:“武王作邑於鎬京。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.做縣令。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋周密『齊東野語·熊子復』:“不相聞者幾二十年,及改秩作邑滿,造朝謁光範。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『續資治通鑑·宋孝宗乾道二年』:“葉顒等薦兪翊爲饒州守,言其作邑有聲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]