【漢語大詞典●伸屈】
<P align=center>【漢語大詞典●伸屈】<p><br>1.伸直與屈曲。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>比喩進和退,得意和失意。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋王安石『聖賢何常施』詩:“聖賢何常施,所遇有伸屈。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇軾『次韻董夷仲茶磨』:“亦其遭遇有伸屈,歲久講求知處所。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.伸冤,鳴不平。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明李贄『答耿司寇』:“安在其爲挫抑柳老,而必欲爲柳老伸屈,爲柳老遮護至此乎?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]