【漢語大詞典●何庸】
<P align=center>【漢語大詞典●何庸】<p><br>何用,何須。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐李德裕『次柳氏舊聞』:“蕭嵩爲相,引韓休爲同列。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>及在位,稍與嵩不協。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>嵩因乞骸骨。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>上慰嵩曰:‘朕未厭卿,卿何庸去?’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『新唐書·李景讓傳』:“景讓自右散騎常侍出爲浙西觀察使,母問行日,景讓率然對:‘有日。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>鄭曰:‘如是,吾方有事,未及行。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>蓋怒其不嘗告也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>且曰:‘已貴,何庸母行?’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>景讓重請罪,乃赦。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明劉基『旅興』詩之三:“勞生諒何庸,顧爲形所累。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]