【漢語大詞典●仰鴆】
<P align=center>【漢語大詞典●仰鴆】<p><br>飲毒酒。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『晉書·宣帝紀』:“淩呼曰:‘賈梁道!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 王淩是大魏之忠臣,惟爾有神知之。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>至傾,仰鴆而死。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『新唐書·楊收傳』:“收自作書謝天子,丐弟嚴死,奉先臣後。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>以書授使者,即仰鴆死。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]