【漢語大詞典●仰俯】
<P align=center>【漢語大詞典●仰俯】<p><br>1.頭仰起又俯下。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>指施禮應酬。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋陸遊『上丁』:“白頭奉祀事,恐懼劇仰俯。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.仰望和俯視。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>指觀覽景色。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇軾『上巳日與二三子攜酒出隨所見』詩:“南上古臺臨斷岸,雪陣翻空迷仰俯。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋葉適『奉賦德修西充大夫成都新園詠歸堂』詩之一:“豈無濠上亭,蹙步難仰俯!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]