【漢語大詞典●仰秣】
<P align=center>【漢語大詞典●仰秣】<p><br>謂馬聽見美妙的音樂,竟反常地昂起頭吃飼料。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『荀子·勸學』:“伯牙鼓琴而六馬仰秣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>楊倞注:“仰首而秣,聽其聲也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉左思『吳都賦』:“其奏樂也……軍馬弭髦而仰秣,淵魚竦鱗而上升。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『文選·江淹〈別賦〉』:“驚駟馬之仰秣,聳淵魚之赤鱗。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>李善注:“言樂之盛也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>一說:謂馬仰頭噴氣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『淮南子·說山訓』:“伯牙鼓琴,駟馬仰秣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>高誘注:“仰秣,仰頭吹吐,謂馬笑也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐顧況『梁司馬畫馬歌』:“仰秣如上賀蘭山,低頭欲飲長城窟。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]