【漢語大詞典●任誕】
<P align=center>【漢語大詞典●任誕】<p><br>任性,放誕。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝宋劉義慶『世說新語』有『任誕』篇。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明何良俊『四友齋叢說·史四』:“對山(康對山)小時即任誕,其所娶尙夫人甚賢。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明王世貞『藝苑卮言』卷六:“<桑悅>爲柳州歲餘,父喪歸。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>服除,遂不起。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>居家益任誕,褐衣楚製,往來郡邑間。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明陳繼儒『枕譚·任誕』:“世謂任誕起於江左,非也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢末已有之矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]