【漢語大詞典●任眞】
<P align=center>【漢語大詞典●任眞】<p><br>聽其自然。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>率眞任情,不加修飾。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉陶潛『連雨獨飲』詩:“天豈去此哉!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 任眞無所先。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>逯欽立校注引『莊子·齊物論』郭象注:“任自然而忘是非者,其體中獨任天眞而已。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐杜甫『狂歌行贈四兄』:“吾兄吾兄巢許倫,一生喜怒長任眞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋阮閱『增修詩話總龜·飲食』:“李太白陶淵明則不然,各常爲詩曰:我醉欲眠君且去。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>雖曰任眞之言,然亦太無主人之情矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明袁宏道『偶成』詩:“稽叔終疑傲,陶潛總任眞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]