【漢語大詞典●任人】
<P align=center>【漢語大詞典●任人】<p><br>佞人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>品行不端的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『書·舜典』:“惇德允元而難任人,蠻夷率服。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>孔傳:“任,佞;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
難,拒也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>蔡沈集傳:“任,古文作壬,包藏兇惡之人也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋王安石『答司馬諫議書』:“辟邪說,難任人,不爲拒諫。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]