豐碩 發表於 2013-1-21 12:27:33

【漢語大詞典●任人】

<P align=center>【漢語大詞典●任人】<p><br>
1.委用人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>指委人以官職。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『呂氏春秋·知度』:“人主之患,必在任人而不能用之,用之而與不知者議之也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>五代王仁裕『開元遺事·任人如市瓜』:“明皇召諸學士宴於便殿,因酒酣,顧謂李白,曰:‘我朝與天后之朝何如?’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>白曰:‘天皇朝政出多門,國內姦倖,任人之道如小兒市瓜,不擇香味,惟揀肥大者。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明王廷相『雅述』下:“君子任人於國,衆賢治之而不足,一不肖壞之而有餘,豈獨民哉?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.保舉他人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·汲鄭列傳』:“莊任人賓客爲大農僦人,多逋負。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>裴駰集解引臣瓚曰:“任人,謂保任見舉者。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·任敖傳』:“蒼任人爲中候,大爲姦利,上以爲讓,蒼遂病免。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>顏師古注:“蒼有所保舉,而其人爲中候之官。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·楊震傳』:“是時宦官方熾,任人及子弟爲官,布滿天下,競爲貪淫,朝野嗟怨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>李賢注:“任謂保任。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.信任別人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李翱『平賦書』:“嗚呼!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 仁義之道,章章然如大道焉,人莫不知之,然皆不能行,何也?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 見之有所未盡,而又有嗜欲以害之,其自任太多,而任人太寡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.隨人,聽憑人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『晉書·孔坦傳』:“今由俎上肉,任人膾截耳!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋秦觀『滿庭芳』詞:“任人笑生涯,泛梗飄萍。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭觀應『盛世危言·獄囚』:“任人互相過談、看書、寫字、作文,惟不許高聲大叫耳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>巴金『秋』四:“你爲什么也該這樣任人播弄?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.周官名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『書·立政』:“立政:任人、準夫、牧作三事。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔傳:“文武亦法禹湯以立政:常任、準人及牧治爲天地人之三事。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔穎達疏:“任人,則前經所云:常任,六卿也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>蔡沈集傳:“任人,常任也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.古地名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『左傳·昭公二十二年』:“王師軍於氾,於解,次於任人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>楊伯峻注:“任人,當即洛陽附近地。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●任人】