【漢語大詞典●仲叔】
<P align=center>【漢語大詞典●仲叔】<p><br>1.指兄弟中排行第二者。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『書·呂刑』:“伯父、伯兄、仲叔、季弟、幼子、童孫,皆聽朕言,庶有格命。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.泛指兄弟、弟弟。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸陳確『祭祝子開美文』:“細書格言,精楷端淑,幷師手劄,彙藏一櫝,不遺諸子,不授仲叔。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.猶伯仲。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>評論人的才能時,比喩不相上下。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『三國志·蜀志·龐統法正傳評』:“儗之魏臣,統其荀彧之仲叔,正其程、郭之儔儷邪?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
4.復姓。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>春秋衛有仲叔於奚。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>見『左傳·成公二年』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]